Nguyên nhân liên quan đến dinh dưỡng
- Thiếu protein: Protein tạo cảm giác no lâu hơn so với carbohydrate và chất béo. Nạp đủ protein giúp kích thích các hormone báo hiệu no như GLP-1, CCK và PYY.
- Thiếu chất xơ: Chất xơ làm chậm quá trình tiêu hóa, giúp bạn cảm thấy no lâu hơn. Ăn nhiều trái cây, rau, ngũ cốc nguyên hạt và các loại hạt để tăng lượng chất xơ.
Nguyên nhân liên quan đến sinh lý
- Stretch receptor: Các thụ thể này phát hiện sự căng trong dạ dày và báo hiệu cho não rằng cơ thể đã nạp đủ thức ăn. Ăn nhiều thực phẩm ít calo nhưng có khối lượng lớn như rau, trái cây và tôm có thể kích hoạt các thụ thể này.
- Kháng leptin: Leptin là một hormone báo hiệu no. Kháng leptin xảy ra khi não không phản ứng với leptin, dẫn đến cảm giác đói liên tục ngay cả sau khi ăn.
Nguyên nhân liên quan đến hành vi và lối sống
- Thuốc men: Một số loại thuốc, chẳng hạn như thuốc chống tiêu chảy, thuốc chống trầm cảm và thuốc an thần, có thể gây cảm giác đói.
- Ăn uống không tập trung: Ăn uống khi mất tập trung có thể dẫn đến ăn nhiều hơn và che mờ cảm giác no. Tập trung vào bữa ăn và ăn trong im lặng có thể giúp kiểm soát cảm giác đói.
- Thực phẩm chế biến sẵn: Thực phẩm chế biến sẵn thường chứa ít chất xơ và nhanh chóng bị tiêu hóa, khiến bạn nhanh đói hơn.
Giải pháp khắc phục
- Điều chỉnh thành phần dinh dưỡng: Đảm bảo bữa ăn cân bằng protein, chất xơ và các chất dinh dưỡng khác.
- Kích hoạt stretch receptor: Ăn nhiều thực phẩm ít calo nhưng có khối lượng lớn.
- Quản lý tình trạng kháng leptin: Tập thể dục thường xuyên, ăn ít đường, tăng chất xơ và ngủ đủ giấc có thể cải thiện tình trạng kháng leptin.
- Tránh thuốc gây đói: Nếu thuốc đang dùng gây cảm giác đói, hãy trao đổi với bác sĩ để tìm giải pháp thay thế.
- Ăn uống tập trung: Tạo một môi trường ăn uống thư giãn và tập trung vào bữa ăn.
- Hạn chế thực phẩm chế biến sẵn: Chọn thực phẩm tươi, nguyên chất để đảm bảo nạp đủ chất xơ và các chất dinh dưỡng khác.
Khi nào cần gặp bác sĩ
Nếu tình trạng đói bụng sau khi ăn thường xuyên tái diễn, hãy đến bệnh viện để kiểm tra. Nó có thể là dấu hiệu của một tình trạng bệnh lý nghiêm trọng hơn, chẳng hạn như bệnh tiểu đường hoặc cường giáp.